₫2024 12 13 j88 con
2024 12 13 j88 con-Trước khi bắt tay thực hiện, chị thăm dò ý kiến bạn bè gần xa. Điều hay là ai cũng nhiệt tình ủng hộ, động viên. Động lực bùng thổi đam mê. Chị tự tin gõ chữ cạch cạch mỗi ngày. Những con chữ tròn trịa hiện dần lên màn hình, phủ đầy li chi lít chít màu đen trên nền trắng xóa. Những con chữ mang hơi thở sôi nổi, nhiệt huyết yêu nghề như người ta yêu một mối tình. Từng đoạn hình thành nối nhau ra dáng hình truyện ngắn. Một, hai, ba rồi tới tận hai mươi lăm truyện. Vẫn là những mảng màu dung dị quen thuộc. Trong trang viết có vàng của nắng, có xanh của trời, có trắng của mây và lao xao của gió, ríu rít của chim. Rồi hiện ra những phận người nghèo khổ xa xứ mơ cầu hạnh phúc, ấm no. Trải bao thăng trầm thời cuộc họ cũng tìm thấy bờ yên vui vẹn trọn. Thế đấy. Truyện của chị êm đềm như dòng sông chở tâm hồn muôn người đến miền an yên. Nó là ngọn suối tưới mát tấm thân mỏi mệt giữa xô bồ. Nhẹ nhàng một chút yêu. Dịu dàng một chút thương. Chị mê mải chìm đắm say sưa viết và gõ như thể tách biệt hoàn toàn thế giới thực, lạc chìm khu vườn bình yên nào đó thì đúng hơn. Dạt dào câu chữ lòng thương tâm mến. Trang lật sang trang đã dày. Rồi bản thảo đã xong. Câu chữ cuối cùng chấm hết, chị thở nhẹ nhõm hài lòng. Chị vừa hoàn thành một nhiệm vụ tưởng chừng chỉ có thể thực hiện trong mơ.
2024 12 13 j88 con-Trước khi bắt tay thực hiện, chị thăm dò ý kiến bạn bè gần xa. Điều hay là ai cũng nhiệt tình ủng hộ, động viên. Động lực bùng thổi đam mê. Chị tự tin gõ chữ cạch cạch mỗi ngày. Những con chữ tròn trịa hiện dần lên màn hình, phủ đầy li chi lít chít màu đen trên nền trắng xóa. Những con chữ mang hơi thở sôi nổi, nhiệt huyết yêu nghề như người ta yêu một mối tình. Từng đoạn hình thành nối nhau ra dáng hình truyện ngắn. Một, hai, ba rồi tới tận hai mươi lăm truyện. Vẫn là những mảng màu dung dị quen thuộc. Trong trang viết có vàng của nắng, có xanh của trời, có trắng của mây và lao xao của gió, ríu rít của chim. Rồi hiện ra những phận người nghèo khổ xa xứ mơ cầu hạnh phúc, ấm no. Trải bao thăng trầm thời cuộc họ cũng tìm thấy bờ yên vui vẹn trọn. Thế đấy. Truyện của chị êm đềm như dòng sông chở tâm hồn muôn người đến miền an yên. Nó là ngọn suối tưới mát tấm thân mỏi mệt giữa xô bồ. Nhẹ nhàng một chút yêu. Dịu dàng một chút thương. Chị mê mải chìm đắm say sưa viết và gõ như thể tách biệt hoàn toàn thế giới thực, lạc chìm khu vườn bình yên nào đó thì đúng hơn. Dạt dào câu chữ lòng thương tâm mến. Trang lật sang trang đã dày. Rồi bản thảo đã xong. Câu chữ cuối cùng chấm hết, chị thở nhẹ nhõm hài lòng. Chị vừa hoàn thành một nhiệm vụ tưởng chừng chỉ có thể thực hiện trong mơ.